GLMB - CHƯƠNG 23

 Phòng Bùi Tranh hướng ra mặt trời, giờ phút này bên ngoài ánh đèn đã bắt đầu rực rỡ. Tòa nhà thương mại cách đó không xa đang trình diễn ánh sáng mùa hè, ánh đèn chói lóa xuyên qua cửa sổ chiếu vào. Anh kéo tấm rèm dày lại, cúi đầu ngồi xuống mép giường. Vừa rồi anh đã dùng điện thoại Chử Ngọc gọi cho bà nội cô, bà cụ tai không tốt lắm, nghe nói Chử Ngọc muốn ở lại nhà bạn học liền yên tâm.


Điều này không nghi ngờ gì càng khiến anh thêm bất an. Nếu Chử Ngọc thật sự xảy ra chuyện gì không may, đối phương giả làm bạn học cô gọi điện cho bà cụ, vậy chẳng phải đến một người đi cứu Chử Ngọc cũng không có sao?


Nỗi sợ hãi rất nhỏ như dây thường xuân bò dọc theo sống lưng anh lên. Bùi Tranh cảm thấy chuyện "thích" này thật nhàm chán, nhưng vẫn không nhịn được cúi đầu nhìn gương mặt cô. Chử Ngọc vẫn đang ngủ, cơ thể cuộn tròn lại như con tôm, hàng mi xinh đẹp khẽ run rẩy trong giấc ngủ. Anh bật điều hòa trong phòng lên, cởi chiếc áo phông đen trên người ra.


Một chiếc gương nhỏ gắn trên trần nhà phản chiếu hình xăm nổi bật trên vai anh. Bùi Tranh cúi người nằm sấp xuống, cánh tay chống bên cạnh người cô, nhẹ nhàng kéo quần cô xuống.


Đôi chân Chử Ngọc thẳng và thon dài, anh men theo đầu gối cô nắm về phía trước, nhìn chằm chằm vào nơi giữa hai chân cô. Thơm quá, trông có vẻ rất ngọt. Anh liếm liếm môi, đưa tay kéo quần lót cô xuống đến chỗ đầu gối. Chử Ngọc đang hôn mê, tự nhiên không biết nơi giữa hai chân mình hiện đang bị người ta nhìn chằm chằm một cách nóng bỏng. Bùi Tranh nhìn về phía lớp thịt trai đang khép chặt kia, cúi đầu nằm sấp xuống, không một chút do dự —— vươn đầu lưỡi thăm dò vào khe hở mềm mại trơn tuột. Khe hở non mềm bị đầu lưỡi nóng bỏng cuốn liếm mở ra, bàn tay anh nắm chặt lấy cẳng chân cô, vùi đầu vào giữa hai chân cô mà liếm nuốt  khắp nơi.


Chử Ngọc đang mơ một giấc mơ nóng bỏng, toàn thân như ngâm mình trong nước ấm mà phập phồng lên xuống. Nơi giữa chân ẩm ướt mềm mại bị đầu lưỡi chọc về phía trước liếm, đầu lưỡi làm bậy kia nghiền lên âm vật nặng nề hút một cái. Cơ thể cô khẽ run lên trong giấc ngủ, miệng vô thức phát ra một tiếng rên rỉ yếu ớt. Yết hầu Bùi Tranh khẽ trượt lên xuống, nuốt thứ nước ướt át trong khe hở cô xuống. Thịt huyệt trơn tuột như thạch trái cây, liếm một cái nước sốt bắn tung tóe, khe hở hồng mị từng dòng trào ra thứ dịch lỏng dính nhớp như dòng suối nhỏ.


Anh thở mạnh một hơi, đầu lưỡi lướt liếm toàn bộ âm hộ cô, như đâm thọc thăm dò vào cửa huyệt. Nơi đó rất nhỏ, đầu lưỡi chen vào cũng có chút khó khăn, anh nâng mông cô lên mạnh mẽ liếm mút, cho đến khi người dưới thân phát ra tiếng rên rỉ khó có thể chịu đựng nổi. Chử Ngọc hôn mê mơ màng, trước mắt hiện lên một mảng ánh sáng mông lung. Ký ức trước khi ngất đi đã có chút mơ hồ, nhưng sự kích thích vừa rồi lại vô cùng chân thật.


Khoái cảm sắc bén từ giữa hai chân đột ngột đâm thẳng vào tim, mũi chân cô căng cứng, cô từ từ mở mắt ra ——


Một con mãnh hổ đang cúi đầu nằm phục giữa hai chân cô, hình xăm trên vai gần như chói mắt. Ngón tay cô vô lực nắm lấy góc áo mình, chữ trong miệng còn chưa kịp bật ra, hạ thân đã bị đầu lưỡi liếm vào trong hút. Cô đột nhiên thở hổn hển một tiếng, đầu ngón tay run rẩy che miệng mình lại, nhìn về phía người đang vùi đầu giữa hai chân cô điên cuồng liếm ăn.


Cô run rẩy quá lợi hại, Bùi Tranh thẳng eo dậy, nheo mắt nhìn về phía cô.


Trong mắt Chử Ngọc bao phủ một tầng hơi nước, ngực khẽ phập phồng, hai chân đáng thương treo trên khuỷu tay anh.


“Bùi……”


Cơ bắp trên người Bùi Tranh từng khối rõ ràng, cơ thể rắn chắc phô bày sức sống căng tràn. Anh nhìn chăm chú gương mặt đang ngẩng lên của Chử Ngọc, đầu lưỡi vươn ra liếm đi chút dịch lỏng còn sót lại trên môi, ánh mắt âm trầm, để lộ ra vài phần điên cuồng. Thấy Chử Ngọc giãy giụa muốn lùi về phía sau, anh cởi quần mình ra, vật cứng rắn dữ tợn trong quần lót nhảy ra.


“Bé ngoani, liếm cậu có sướng không?”


Bùi Tranh miệng thì gọi bé ngoani, nhưng giọng điệu lại tản mạn, anh bế eo cô lên kéo vào lòng mình. Cơ thể Chử Ngọc thả lỏng, cả người dán vào ngực anh, dương vật dữ tợn nóng bỏng đột nhiên đập vào nơi giữa hai chân ẩm ướt của cô, khiến cơ thể cô mềm nhũn run lên một cái. Cô hai tay bắt lấy cánh tay anh: “Bùi Tranh, sao tôi lại về đây rồi… A…”


“Triệu Tư Văn chuyên dẫn mối cho mấy câu lạc bộ nào đó, chuyên lừa gạt nữ sinh. Tôi và Hàn Nhạn Thời đã đến mang cậu về,” giọng Bùi Tranh ngừng lại, ôm chặt eo cô, “Chử Ngọc, lần sau chọn việc làm thêm thì nói với tôi một tiếng được không?”


Ký ức thiếu hụt của Chử Ngọc từ từ được lấp đầy, cô vừa định mở miệng nói gì đó, dương vật dưới thân đã dán vào giữa hai chân cô bắt đầu cọ xát. Bùi Tranh nắm lấy dương vật hướng về phía trước tuốt lộng một phân, đầu gậy tím xanh nghiền lên khe huyệt đỏ bừng ướt át miết xuống dưới, giọng nói vững vàng cắn vành tai cô: “Bé ngoani, cứng đến khó chịu rồi, để tôi cắm ở bên ngoài hai cái được không?”


Bùi Tranh mỗi lần nói những lời này đều lộ ra chút lạnh lẽo đáng sợ, như thể muốn nuốt chửng cả người ta vậy. Chử Ngọc dồn dập thở hổn hển hai tiếng, bị anh liếm đến hai chân tê dại. Dương vật thô cứng dính đầy nước ở cửa huyệt cô, sợ sệt đập vài cái vào cửa huyệt, đẩy vào trong một chút rồi lại dừng lại. Cô bám vào cánh tay anh lắc đầu, sắc mặt trắng bệch: “Không vào được đâu —— Bùi Tranh ——”


Bùi Tranh nâng mông cô lên ngồi vào giữa hai chân mình, dương vật dán vào cô cọ xát. Khe hở ướt át đã sớm bị ma sát đỏ bừng, âm vật lột ra, bị quy đầu anh cọ đến run rẩy. Chử Ngọc ngẩng đầu lên, khoái cảm như dòng điện từng luồng xuyên qua bụng dưới cô. Dương vật cực đại bị anh nắm lấy hướng xuống dưới đâm tới, chọc vào cửa huyệt ướt át cắm xuống một phân, rồi lại chậm rãi rút ra.


Hơi thở anh nóng rực dồn dập, cánh tay ôm lấy eo cô, giọng điệu trần thuật bình tĩnh: “Bé ngoan, tại sao lại chảy nhiều nước như vậy? Không thích bị dương vật cắm mà còn chảy nhiều nước thế, rốt cuộc là muốn tôi liếm một chút hay là cắm vào?”


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

GIÓ LÙA MƯA BAY - CHƯƠNG 1

GLMB - CHƯƠNG 4

GLMB - CHƯƠNG 3