GLMB - CHƯƠNG 27
Xe buýt ở cổng trường có thể đi thẳng đến nhà Chử Ngọc.
Chử Ngọc đã quen một mình đi xe buýt về nhà, bây giờ bên cạnh đột nhiên có thêm một người, tay chân cũng không biết đặt vào đâu. Bùi Tranh cao gần 1m90, không gian phía sau xe buýt liền có vẻ hơi chật chội. Anh thu chân lại, dùng áo khoác đồng phục của mình che lên đùi hai người, bàn tay luồn vào bên trong áo khoác nắm lấy tay Chử Ngọc mân mê.
Ngón tay cô rất nhỏ, da dẻ tinh tế, trắng như sữa bò nóng vậy.
Chử Ngọc quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, lời kháng cự đã sớm nói qua, nhưng đối phương chắc chắn sẽ không nghe. Bùi Tranh ghé sát vào tai cô, bàn về chuyện đã đề cập ban ngày: “Chử Ngọc, cậu nói mẹ cậu làm công trong nhà máy lương một tháng 5000 tệ, một ngày ít nhất phải đứng 12 tiếng. Tôi giới thiệu bà ấy đến nhà mợ tôi làm giúp việc, một tháng hai vạn tệ, chỉ cần chăm sóc một mình bà ấy thôi. Ngày thường nấu một bữa cơm, dọn dẹp vệ sinh một chút là được.”
Ngón tay Bùi Tranh đột nhiên nắm lấy lòng bàn tay cô: “Cậu cũng tiện thể đến ở nhà tôi luôn đi, thế nào?”
Chử Ngọc kiên định lắc đầu, gần như không cần suy nghĩ. Cô không cần tưởng tượng cũng biết nếu ở cùng Bùi Tranh, nửa đêm anh ta sẽ vào phòng cô bao nhiêu lần. Dựa theo thể lực của Bùi Tranh mà nói, ngày hôm sau cô tuyệt đối không có tinh thần học tập. Nhưng công việc bên phía mẹ lại thật sự rất vất vả, cô nghĩ đến đây không khỏi do dự một giây, nghiêng đầu, mặt mày ủ ê nhìn về phía anh: “Tôi ở nhà cậu, cậu sẽ không bắt nạt tôi chứ?”
Bùi Tranh nhướng mày, hạ giọng: “Bé ngoani, tôi sao lại bắt nạt cậu được?”
Chử Ngọc đã sớm quen coi lời hứa của anh như không khí, nhưng nghĩ đến sự vất vả của mẹ, vẫn miễn cưỡng gật gật đầu: “Được. Nhưng mà tôi nói trước, tôi thật sự không chịu nổi ngày nào cũng như vậy… Chúng ta ngày hôm sau đều phải đi học. Cho nên phương diện kia, phương diện kia —— cậu có thể tiết chế một chút được không.”
Bùi Tranh cố ý làm bộ không hiểu, bàn tay to xoa nắn cổ tay cô lười biếng ngước mắt: “Phương diện nào?”
Chử Ngọc dứt khoát ngậm miệng không nói nữa. Xuống xe buýt, Bùi Tranh đi theo sau lưng cô vào cửa nhà, quen thuộc như về chính nhà mình vậy.
Hai người đều đã ăn tối ở trường, là cơm do giúp việc nhà Bùi Tranh nấu, Chử Ngọc ăn rất no. Cô cảnh giác nhìn về phía người vừa vào phòng đã cởi áo phông đồng phục ra, chậm rì rì đi vào phòng tắm tắm rửa. Bùi Tranh để trần nửa người trên ngồi trước giường, nhiệt độ trong phòng không cao lắm, anh chút nào không bị ảnh hưởng. Lúc Chử Ngọc đi ra, anh đang xem bức ảnh đặt trên bàn sách của cô.
Bức ảnh Chử Ngọc hồi mẫu giáo, trên đầu cài một bông hoa đỏ lớn, dáng vẻ lúc cười lên đáng yêu vô cùng.
Chử Ngọc vẫn chưa quen nhìn thấy Bùi Tranh ở trần. Hạ thân anh mặc quần đồng phục, nửa người trên trần trụi, vòng eo thon chắc cơ bắp căng cứng, một mảng hình xăm xanh đen vắt trên vùng xương bả vai. Thấy Chử Ngọc đi ra, anh tiến lên một tay ôm người ấn lên giường, nhanh nhẹn vén váy ngủ cô lên. Cô gái vừa tắm xong chỉ mặc quần lót, váy ngủ bị vén lên, hai bầu vú trắng nõn rung rinh lộ ra. Chử Ngọc dùng tay che mắt lại, bàn tay anh liền phủ lên bao lấy. Hai nụ hoa nhỏ nhắn, hồng nhạt, lấp ló qua khe ngón tay anh.
Bùi Tranh nheo mắt lại, hơi thở áp sát vào bầu ngực dưới lòng bàn tay.
Hai bầu vú còn mang theo mùi hương sữa tắm, anh liếm liếm hàm răng, cúi đầu ngậm lấy đầu nhũ hoa yếu ớt. Chử Ngọc trong miệng đột nhiên hừ một tiếng, một tay bấu vào vai anh, tay kia níu lấy ga giường bên dưới. Bùi Tranh ngậm lấy đầu nhũ hoa nặng nề mút một cái, bàn tay nâng niu bầu ngực tinh tế ép vào miệng mình, ánh mắt như đột nhiên bùng lên một ngọn lửa: “Vú cũng lớn lên đẹp như vậy, Chử Ngọc, thích tôi liếm bướm hay là hút vú?”
Lông mi Chử Ngọc run run, may mà bây giờ cô đã quen với việc Bùi Tranh không nói tiếng người, nếu không lập tức đã bị anh ta tức chết rồi. Tay cô dịch về phía trước, bấu vào vai anh ta lắc đầu: “Bùi Tranh, đừng liếm lợi hại như vậy. Ừm… Hút hơi đau, a —— đừng mút sâu như vậy, Bùi Tranh ——”
Bùi Tranh cởi quần đồng phục ra, dương vật cứng đến phát trướng nhảy ra đập vào bên chân Chử Ngọc. Anh một tay sờ soạng thăm dò xuống hạ thân cô, thành thạo tìm được khe hở ngập nước kia. Hai ngón tay chụm lại ấn xuống, trực tiếp ấn lên đầu âm vật ướt át, anh ta mạnh mẽ xoa động hai cái: “Hút vú cậu hai cái, phía dưới đã ướt như xả nước vậy. Bé ngoan, thích tôi liếm vú à?”
Chử Ngọc nhẹ giọng thở dốc, đầu lưỡi anh như một con rắn linh hoạt, cuốn lấy nụ hoa hồng non mồm to nuốt ăn. Bùi Tranh hoàn toàn vòng cô lại dưới thân mình, ngón tay dính đầy dịch lỏng nơi huyệt cô đột nhiên rút ra, nhẹ nhàng vỗ một cái lên mông cô. Chử Ngọc hừ một tiếng, huyệt khẩu lập tức bị hai ngón tay lấp kín. Bùi Tranh dùng lòng bàn tay phủ lên âm hộ ẩm ướt, khuấy đảo đóa hoa mềm nát sờ lên âm vật cô, giọng khàn khàn ngẩng đầu: “Bướm nhỏ ướt như vậy, mềm như vậy, có phải là cố ý không?”
……
Đầu óc có vấn đề.
Chử Ngọc không muốn để ý đến anh ta, nhưng lại bị anh xoa đến hừ hai tiếng, khoái cảm dày đặc từ giữa chân vọt lên. Bùi Tranh nuốt đầu nhũ hoa cô day giữa hàm, một bên xoa bướm một bên nhấc chân đem dương vật đặt lên âm hộ cô. Quy đầu cứng rắn lúc áp sát vào giữa chân cô trở nên nóng rực, chọc vào khe huyệt ướt át hướng về phía trước cắm cắm, khiến cơ thể Chử Ngọc đột nhiên run lên. Vật nặng nề kẹp giữa hai chân cô, đè nặng qua lại cọ xát. Miệng cô khẽ rên, ngực đã sớm bị hút đến tê dại. Hai nụ hoa bị mút đến hồng nhuận, giống như những quả anh đào sau mưa.
“Lại hút vào trong rồi, chà hai cái đã ướt không kẹp nổi, âm huyệt cứ hút mãi,” Bùi Tranh thở hổn hển, yết hầu khẽ trượt lên xuống, cúi đầu hôn lên môi cô, “Nhất định phải ăn dương vật vào trong mới chịu à? Bé ngoan, tách chân ra ngoài thêm chút nữa, có phải cắm vào cậu sẽ thoải mái không —— ưm ——”
Anh thở dốc một tiếng, ấn eo cô đột nhiên hướng về phía trước đánh tới, ánh mắt vững vàng dày đặc dục vọng.
“Không liên quan đến tôi, chỉ là bạn học thôi,” hổ khẩu anh kẹp lấy cằm cô, cúi đầu cắn lên môi cô, “Chử Ngọc, hóa ra quan hệ bạn học bình thường lại có thể như vậy à? Bướm nhỏ bị bạn học cọ khắp nơi đều là nước, cũng là bạn học bình thường sao?”
Hơi thở Chử Ngọc run rẩy, gần như không chịu nổi khoái cảm bị ma sát như vậy. Cô chớp chớp mắt, ngón tay nắm lấy da thịt trên vai anh hừ hừ: “Vậy, vậy tôi cũng không thể nói chúng ta là loại quan hệ này được. Còn… còn nữa, cậu lại không thích tôi, lần nào, lần nào cũng ghen, a —— đừng chà chỗ đó, nhiều quá, chịu không nổi ——”
Nhận xét
Đăng nhận xét