GLMB - CHƯƠNG 28
Bùi Tranh nhíu mày: "Ai nói?"
Chử Ngọc nhẹ nhàng "xì" một tiếng, quay đầu đi: "Dù sao cũng không phải tôi nói."
Cô kẹp chặt chân, dương vật dữ tợn đang nhét giữa hai chân cô, chống vào khe hở ướt át mạnh mẽ hoạt động. Cánh tay Bùi Tranh ôm lấy cơ thể cô, cúi đầu đánh giá nơi giữa chân đã bị ma sát đỏ bừng của cô. Lớp thịt trai khép chặt đã sớm bị ma sát mở ra, một mảng đỏ bừng ướt át, phun ra cả đống nước tràn lan ra ngoài. Đầu ngón tay anh chạm vào âm vật giữa khe thịt, vừa xoa vừa cúi đầu, toàn bộ lòng bàn tay dán vào huyệt bướm ma sát lộng lẫy. Chử Ngọc nào chịu nổi cái này, cơ thể càng ngày càng căng cứng, mũi chân móc lấy eo anh dịch chuyển: "Bùi Tranh, đừng xoa nữa, a... Ưm..."
Bùi Tranh nhanh chóng thay đổi tư thế của cô, ôm cô từ bên cạnh, nhấc chân cô lên vắt lên khuỷu tay mình. Thân gậy màu xanh tím thấm đẫm dịch lỏng óng ánh, theo động tác của anh lần lượt miết mở khe hở ướt át, quy đầu nóng rực chống vào âm vật nhạy cảm ma sát đâm đẩy, cọ nước bắn tung tóe. Chử Ngọc cắn chặt răng, hạ thân đột nhiên phun ra một vũng nước, làm ướt đẫm cả người anh.
Bùi Tranh thở hổn hển một tiếng, cúi đầu ăn vú. Phần eo anh bất ngờ dùng lực, nghiền nát thịt mềm ướt át mà đâm: "Bé ngoan, lại phun nước nữa rồi, chà hai cái đã phun nước, cắm vào muốn phun bao nhiêu?"
Chử Ngọc muốn đưa tay ra che miệng anh lại, nhưng không còn chút sức lực nào. Hơi thở Bùi Tranh dồn dập phả vào tai cô, rõ ràng không hề đi vào, nhưng lại bẻ eo cô tàn nhẫn va chạm như thể đã cắm vào rồi vậy. Cơ thể Chử Ngọc mềm nhũn như một vũng nước, cẳng chân treo trên khuỷu tay anh đáng thương lắc lư. Thân gậy thô cứng che lấp giữa hai chân cô, cô hừ một tiếng, anh đâm càng lợi hại hơn.
Sao lại có cảm giác như thế này?
Chử Ngọc cúi đầu, liếc nhìn vật dữ tợn dưới thân kia. Bùi Tranh sắp đến cực hạn, anh nhấc chân cô lên liên tiếp dùng hết sức lực va chạm mấy chục cái, cúi đầu hôn vành tai cô, như thể hận không thể nuốt chửng cả người cô vào bụng. Chỉ ở bên ngoài ma sát đã mềm như vậy, cắm vào trong sẽ là bộ dạng gì —— anh ra vào thân gậy, quy đầu cực đại luồn vào cửa huyệt chật hẹp, thử thăm dò tiến vào, lập tức bị cơ thể cô vì căng thẳng mà co rút lại hút chặt lấy.
Mu bàn tay anh gân xanh nổi lên, anh nhíu mày, kẹp chân cô cong về phía trước mạnh mẽ va chạm: "Hút lợi hại như vậy, bướm nhỏ muốn ăn dương vật à?"
Chử Ngọc bị ma sát kêu thảm một tiếng, ngón tay lung tung nắm lấy váy ngủ của mình. Bùi Tranh cúi đầu ghé sát vào tai cô, ngón tay đẩy những lọn tóc ướt lòa xòa của cô ra xoa nắn khóe môi cô.
Điểm nhạy cảm của Chử Ngọc ở đâu anh đã rất rõ ràng. Anh không khỏi cười cười, ngậm lấy vành tai cô liếm láp: "Bé ngoani, tại sao lần nào cũng nói không cần, mà bướm nhỏ còn cứ hút mãi thế? Là ngại ngùng đúng không? Tối qua nằm mơ có mơ thấy tôi không? Tôi ngày nào cũng nghĩ đến cậu mà tuốt, dương vật sắp bốc hỏa rồi ——"
Chử Ngọc hận không thể tự chọc thủng màng nhĩ mình, bị anh nói mấy câu thô tục làm cho mặt đỏ tai hồng. Cô vươn tay vỗ bay mặt Bùi Tranh đi, bất ngờ dùng sức rất lớn, một cái tát khiến mặt anh lệch hẳn sang một bên. Một cái tát nóng rát giáng xuống mặt, Bùi Tranh không giận mà còn cười, ánh mắt ngược lại càng thêm hưng phấn, anh bắt lấy ngón tay cô ấn lên má mình: "Tát nữa đi bé ngoan, tát thêm hai cái nữa tôi sẽ bắn thêm hai lần, bắn hết vào bên trong."
"... Cậu có biết xấu hổ không hả?"
Giọng Chử Ngọc yếu đi, vừa định nói tiếp gì đó, Bùi Tranh đã cúi đầu ngậm lấy đầu vú cô. Bên má anh hằn năm dấu tay ửng đỏ, ánh mắt luôn lười biếng nay tràn đầy dục vọng hung mãnh, đầu lưỡi cuốn lấy nụ hoa non mềm mồm to mút mát. Chử Ngọc bị anh hút đến cả bầu ngực đều tê rần, hai tay đẩy anh ra cũng bị anh nhẹ nhàng đè lại.
Hai tay Bùi Tranh xoa nắn hai bầu vú, dương vật dưới thân dán vào cô mạnh mẽ cọ xát. Chử Ngọc trên dưới đều bị giày vò, khoái cảm dày đặc như nước giếng phun trào vọt lên đỉnh đầu. Cô không nhịn được ngửa đầu ra sau, đưa tay che miệng mình lại để ngăn tiếng hét chói tai bật ra, đóa hoa mềm mại dưới thân cũng bị dương vật thô cứng nghiền cọ chuyển động. Bùi Tranh ưỡn hông, xương hông đưa về phía trước, vài cú cọ đâm khiến cơ thể cô chợt mềm nhũn ra. Anh hung hăng đưa về phía trước một cái, tinh dịch đột nhiên phun lên bụng nhỏ cô.
Chân mềm lòng hồ hồ còn kẹp chặt lấy anh, thịt huyệt bao bọc anh hút.
Bùi Tranh thấp giọng rên rỉ, chậm rãi ưỡn hông nghiền tinh dịch trong khe hở trơn tuột, nụ hôn nóng bỏng dán lên cằm cô: "Chử Ngọc, lợi hại thật đấy, kẹp tôi bắn rồi."
Chử Ngọc thở hổn hển một hơi, một tay che tai lại: "Cậu câm miệng."
Phong cách làm tình của Bùi Tranh quả thực tràn ngập dấu ấn cá nhân mãnh liệt, lòng khống chế cực mạnh, lực đạo đặc biệt nặng. Anh ôm trọn cơ thể cô vào lòng, dương vật vừa mới bắn xong cọ vào gốc đùi cô lại nhanh chóng trướng lên, nghiền thứ tinh dịch trắng đục hướng vào cửa huyệt cắm. Chử Ngọc níu chặt ga giường, run rẩy hít khí: "Đừng đâm nữa... Ngày mai còn phải đi học."
Lần này Bùi Tranh hình như dễ nói chuyện hơn rất nhiều, anh chống tay lên nhìn cô: "Ngọc Ngọc, tôi là bạn học bình thường của cậu hay là gì?"
"... Bạn trai, cậu vừa lòng chưa?"
Chử Ngọc mệt mỏi cúi đầu, người phía sau đột nhiên ôm chặt lấy cô. Anh không nói gì, khóe môi lại cong lên, véo cằm cô hôn lên miệng cô, lưu lại một nụ hôn ướt át. Chử Ngọc chớp chớp mắt, không vùng ra khỏi lòng anh nữa. Mặc dù Bùi Tranh trên giường có hơi khốn nạn, nhưng không thể không thừa nhận, có đôi khi anh ta cũng tạm được —— suy nghĩ một lát, cô không tìm được từ ngữ nào thích hợp để hình dung.
Ví dụ như lúc cho cô ăn đồ ngon, và lúc ôm cô.
Có một chút khiến người ta thích.
---
Nhận xét
Đăng nhận xét