GLMB - CHƯƠNG 31
“Cậu không có bạn học khác giới nào quan hệ tương đối tốt sao?”
“Đương nhiên là không có.” Anh trả lời dứt khoát, như thể bật ra một tiếng cười lạnh.
Chử Ngọc không nói nên lời, nhưng tay vẫn bị anh véo, giọng nói chỉ đành nhẹ đi. Xe buýt dừng lại ở trạm, Bùi Tranh kéo tay cô xuống xe, sau khi xuống xe lại tự giác buông tay ra. Chử Ngọc nói giờ tan học ở gần nhà cô không thể tỏ ra quá thân mật với anh, nếu không sẽ bị hàng xóm tốt bụng nhìn thấy rồi mách mẹ cô. Thế là anh đi theo sau lưng Chử Ngọc, chậm rãi nhìn cô đi phía trước.
Đuôi tóc buộc thấp của Chử Ngọc nhẹ nhàng đung đưa theo nhịp bước của cô.
Bùi Tranh liên tưởng đến những cành liễu lay động trong gió xuân.
Ngay khoảnh khắc bước vào hành lang, anh từ phía sau một tay bế bổng cô lên. Chử Ngọc cảm giác ánh mặt trời như bị cướp mất, trước mắt tối sầm rồi lại sáng bừng lên. Bùi Tranh ôm cô rất nhẹ nhàng, anh dùng một cánh tay bế cô lên, tay kia xách túi của cô đi lên lầu, thành thạo móc chìa khóa từ trong túi cô ra mở cửa. Trong phòng vọng ra tiếng ngáy rất nhỏ của bà nội khi ngủ, cô vỗ vỗ vai anh, bị anh trực tiếp vác vào phòng ngủ.
Chử Ngọc còn chưa kịp đứng vững, cơ thể đột nhiên bị ấn lên cánh cửa phòng ngủ. Động tác hôn môi của Bùi Tranh không hề ướt át dây dưa, một tay anh kẹp cằm cô hôn xuống, đầu lưỡi tiến quân thần tốc thăm dò vào khoang miệng cô, hút lấy đầu lưỡi cô hung hăng hôn một cái. Tay Chử Ngọc còn chưa kịp đưa lên, cô thở hổn hển mở to hai mắt, bàn tay đã bị nắm lấy luồn vào trong quần đồng phục anh. Bùi Tranh cao hơn cô rất nhiều, ưu thế về hình thể giúp anh dễ dàng chặn lấy cơ thể cô.
Bùi Tranh nắm tay cô thăm dò vào bên trong quần đùi mình, cúi đầu hút một ngụm bên môi cô: “Bé ngoan, tuốt ra cho tôi đi.”
“……”
Đầu Chử Ngọc tựa vào trước ngực anh, cổ tay mảnh khảnh bị mạnh mẽ nắm lấy sờ lên vật đáng sợ kia. Quy đầu thô cứng từ chiếc quần đùi màu đen lộ ra đập vào lòng bàn tay cô, anh bao lấy tay cô nắm chặt lấy dương vật mình, trong miệng phát ra một tiếng rên rỉ trầm thấp. Tay Chử Ngọc rất mềm, bị bắt bao lấy thân gậy nhạy cảm xoay chuyển một vòng. Anh không khỏi hít vào một hơi, cười hôn lên miệng cô: “Bé ngoan, nắm chặt lấy.”
To quá, nắm không xuể.
Mặt Chử Ngọc đã sớm đỏ bừng, nhưng lúc này vẫn trấn định quay đầu đi. Chỉ cần giả vờ không nhìn thấy, sẽ không cảm thấy xấu hổ như vậy. Bàn tay cô bị anh bao lấy ấn lên quy đầu cứng rắn, một cây gậy vừa thô vừa cứng cao cao dựng thẳng, từ trong vòng tay cô không ngừng đỉnh lên. Bùi Tranh đưa tay vén áo đồng phục ngắn tay của cô lên, cúi mắt nhìn xuống trước ngực cô. Chiếc áo lót màu xanh nhạt của Chử Ngọc ở giữa có một chiếc nơ bướm nhỏ, bầu vú trắng nõn ẩn mình bên trong. Hai ngón tay anh đẩy viền áo lót cô lên trên, bàn tay to lớn bao lấy bầu vú kia mạnh mẽ xoa nắn một chút.
Chử Ngọc hừ một tiếng, tay dùng sức, bị vật kia nóng đến mức muốn rụt tay lại. Bùi Tranh lập tức cúi đầu ngậm lấy đầu vú cô, vòng eo ưỡn lên, ở trong lòng bàn tay cô trầm trọng hướng về phía trước đỉnh tới. Toàn bộ cơ thể Chử Ngọc đều bị anh bao bọc trước cửa, bên tai là tiếng hô hấp trầm thấp dồn dập. Bùi Tranh ngậm lấy nụ hoa non mềm kia cắn lộng, đột nhiên ngẩng đầu, dương vật “Bang” một tiếng đập vào lòng bàn tay cô: “Chử Ngọc, tay tuốt không ra thì dùng chân kẹp, có phải muốn bị cọ bướm không?”
Nghĩ đến cảm giác khoái cảm khó có thể khống chế kia, Chử Ngọc liền lắc đầu. Cô cắn chặt răng, bàn tay bao lấy dương vật nặng trĩu, bắt chước động tác của anh hướng về phía trước tuốt lộng. Quy đầu đỏ tím ở trong lòng bàn tay cô phun ra một chút chất nhờn, cọ lên ngón tay cô mà đâm. Lòng bàn tay cô tê dại, đôi gò bồng đảo thẳng đứng bị môi lưỡi anh lấp kín. Ý đồ xấu xa của Bùi Tranh cũng không che giấu, hàm răng ngậm lấy hạt anh đào mút mát, tay kia bắt đầu đưa về phía quần đồng phục cô.
Chử Ngọc một tay bị bắt tuốt dương vật anh, tay kia liều mạng che trước quần đồng phục của mình. Bùi Tranh nhẹ nhàng kéo cổ tay cô ra, bàn tay luồn vào sờ soạng bên ngoài quần lót, tùy ý sờ soạng một phen: “Ướt rồi. Chử Ngọc, tuốt dương vật cho tôi mà bản thân lại ướt, cậu nói xem đây là chuyện gì vậy hả?”
“Cậu không có phản ứng sinh lý sao?” Chử Ngọc nghiêng đầu đi, sắp bị anh tức chết, “Cậu bỏ tay ra —— ưm ——”
Vừa quay đầu lại miệng đã bị lấp kín.
Bùi Tranh vừa mới liếm xong đôi gò bồng đảo, đôi môi vẫn còn sáng bóng, đầu lưỡi chậm rãi liếm lên môi cô. Mùi hương bạc hà trà xanh lan tỏa giữa môi răng, cô nhẹ nhàng “ô” một tiếng, cơ thể như một cây cung căng cứng, rồi lại mềm mại ngã vào lòng anh. Cơ thể Bùi Tranh đủ để chống đỡ cô, tay phải bao lấy tay cô tuốt lộng dương vật mình, tiếng rên rỉ bị kiềm nén pha lẫn một tia thở dốc trầm thấp.
“Muốn liếm bướm nhỏ,” anh hôn lên khóe môi cô dừng lại, đầu lưỡi liếm hàm răng mình, “Ngọc Ngọc, để tôi liếm bướm cậu đi, tôi liền đồng ý với cậu không đi theo gặp bạn học cậu nữa.”
Nhận xét
Đăng nhận xét