GLMB - CHƯƠNG 33

 Đồng hồ Chử Ngọc kêu tít tít báo động.

Tiếng tít tít báo động như tiếng chuông báo tử vang lên không ngừng bên tai. Hai tay Bùi Tranh đang ôm cô cứng đờ, liền thấy cô cau mày khẽ thở dốc, lồng ngực phập phồng. Anh cũng không còn tâm trí để ý dương vật còn đang dán vào huyệt người ta cọ, giơ tay bế cô lên ngồi vào lòng mình, giọng nói đột nhiên dịu xuống: “Khó chịu à?”

Chử Ngọc gật gật đầu, mặt nghiêng đi. Kỳ thực cũng không hẳn là khó chịu, chỉ là cô cố ý thở gấp cho khó chịu một chút, nhịp tim tăng nhanh khiến đồng hồ báo động thôi. Tóm lại cô thật sự không thể tưởng tượng ra cảnh mình tự sướng trước mặt Bùi Tranh. Cô nép vào lòng anh lắc đầu, nơi giữa chân chống lên dương vật nóng bỏng, ngẩng đầu lên nhìn anh: “Khó chịu, Bùi Tranh, đừng đâm tôi nữa.”

Rất muốn nhìn Chử Ngọc xoa bướm.

Yết hầu Bùi Tranh khẽ trượt, cánh tay siết eo cô ôm chặt lấy, hạ thân không cam lòng hướng lên trên cọ cọ: “Chử Ngọc, ngày mai xoa cho tôi xem.”

Chử Ngọc thuận miệng đồng ý, coi như là vuốt lông cho chó. Cô áp đầu lên vai Bùi Tranh, bị anh ôm như vậy cơ thể có thể hoàn toàn dựa vào anh, một cảm giác an toàn mơ hồ nảy sinh. Cô thuận thế đưa ra yêu cầu mới: “Bùi Tranh, tôi gặp bạn học của tôi, cậu cũng đừng đi theo. Đợi hôm nào tôi giới thiệu các cậu làm quen, tôi đột nhiên mang cậu đến người ta sẽ cảm thấy tôi hơi khó hiểu.”

Bùi Tranh nhíu mày, hạ thân cứng đến sắp nổ tung. Anh thở hổn hển một hơi, dương vật dán vào nơi mềm mại giữa hai chân cô gái mạnh mẽ rút vào một cái, ôm cô nằm xuống: “Thật sự?”

“Không tin thì thôi.” Chử Ngọc xoay người.

Dương vật người phía sau còn kẹt giữa hai chân cô, bất an mà ma sát chuyển động. Sức chịu đựng của Chử Ngọc bây giờ đã tốt hơn trước kia rất nhiều, lúc mới bắt đầu chỉ liếm vài cái đã thở dốc rồi. Anh ôm chặt cô từ phía sau, kéo quần lót cô sang một bên chống vào giữa hai chân cô nhẹ nhàng ma sát, tiếng thở dốc dừng lại bên tai cô: “Bé ngoan, để tôi liếm một lát đi.”

Chử Ngọc còn không hiểu anh sao? Liếm một lát xong lại bắt đầu nói cọ ra ngoài, cọ ra ngoài không đủ còn muốn thăm dò vào trong cắm. Cô che tai lại, mặt lại bị anh bẻ lại. Bùi Tranh nhìn chằm chằm vào mắt cô một lúc, sau đó cúi đầu, véo má cô nhẹ nhàng hôn xuống: “Ăn cơm nhiều nhất một tiếng, nghe chưa?”

“Ừm.”

Chử Ngọc mới lười đôi co với anh, một lời đồng ý luôn.

Gương mặt anh tuấn của Bùi Tranh áp vào ngực cô cọ cọ, hai tay véo bầu vú trắng nõn, vẫn còn có chút xao động. Dương vật vừa cứng vừa trướng, nhưng chỉ cần dựa vào huyệt Chử Ngọc cọ qua lại là cô sẽ thở dốc. Anh nhắm mắt lại nắm lấy tay cô chuẩn bị tuốt lộng dương vật mình, lại nghe thấy cô nhẹ nhàng “ô” một tiếng. Anh không khỏi mở mắt ra, cơ thể Chử Ngọc trước mắt anh như không kiểm soát được mà cuộn tròn lại.

“Sao vậy?” Giọng Bùi Tranh ngừng lại, lập tức dừng động tác nhìn mặt cô.

Chử Ngọc lắc đầu, ra hiệu mình không sao.

Bùi Tranh kéo quần lên, đưa tay bế cô từ trên giường dậy. Hai người chênh lệch chiều cao không ít, anh ôm cô nhẹ bẫng.

“Đi bệnh viện.” Bùi Tranh cài lại áo lót cho cô, hai bầu vú bị véo ấn đầy dấu tay. Anh vì thế mà nhìn thêm một cái, kéo quần áo cô xuống.

“Không cần, không cần,” Chử Ngọc xua tay, “Tôi không sao.”

Trong ánh mắt Bùi Tranh có vài phần hoài nghi, ai bảo lần nào Chử Ngọc cũng nói không sao không cần đi bệnh viện. Nhưng bây giờ sắc mặt Chử Ngọc cũng tạm ổn, nhịp tim trên đồng hồ cũng đã trở lại bình thường. Cổ tay mảnh khảnh đặt trong lòng bàn tay anh, anh cúi đầu nhìn chằm chằm, đột nhiên nhớ đến những dây leo mảnh mai dưới lá nho trong sân vườn quê nhà. Nho chưa chín ăn vào chát xít lên men lại đắng ngắt, đến cả dây leo mảnh mai cũng có mùi vị y hệt.

Anh nâng bàn tay đang đeo đồng hồ của cô lên, đột nhiên há miệng ngậm lấy đầu ngón tay cô, ánh mắt lại tràn ngập tính xâm lược: “Bé ngoan, rất muốn nhìn cậu dùng bàn tay này xoa bướm.”


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

GIÓ LÙA MƯA BAY - CHƯƠNG 1

GLMB - CHƯƠNG 4

GLMB - CHƯƠNG 3