GLMB - CHƯƠNG 4

 Hơi ấm từ cơ thể anh thật nóng bỏng.

Thể chất Chử Ngọc vốn yếu, cứ dăm bữa nửa tháng lại ốm vặt, người lúc nào cũng có cảm giác lạnh lẽo. Giờ đây, đầu óc cô quay cuồng, choáng váng, bị người phía sau ôm chặt cứng. Đối phương lại còn xấu xa ngậm lấy vành tai cô, trong khi dương vật thô cứng, dữ tợn của anh không ngừng cọ xát vào nơi mềm mại giữa hai chân cô. Khoái cảm xa lạ mà mãnh liệt như những con sóng lớn liên tục ập đến, cô cúi đầu cắn chặt lấy cổ tay anh, và ngay sau đó nghe thấy tiếng cười trầm thấp, nặng nề vang lên ngay sau gáy.

Yết hầu Bùi Tranh chuyển động một cách rõ rệt, tay kia vẫn đè nặng lên eo cô, trầm trọng mà cọ xát. Cô càng cắn chặt, anh lại càng chà mạnh hơn, cho đến khi cô gần như bật khóc thành tiếng, đóa hoa mềm mại phía dưới đã ướt sũng như vừa trải qua một trận lũ lụt, dính nhớp và ẩm ướt vô cùng. Anh nhấc eo cô lên một chút, cổ tay bị cô cắn khẽ xoay nhẹ: "Răng không đau à?"

Cơ thể Chử Ngọc bị đâm tới mức khẽ phập phồng, khe hở nơi hạ thân bị dương vật tím xanh nghiền mở ra, đè nặng lên phần thịt mềm ướt át không ngừng đẩy về phía trước. Cô bị ma sát đến toàn thân run rẩy, không biết đã lên đỉnh hai lần hay ba lần, nhưng thứ đồ vật giữa hai chân anh vẫn cứ trầm trọng, cứng rắn như một con thú hoang. Bùi Tranh thấy vậy không khỏi nhướng mày, anh tách hai chân cô ra một chút, tinh tế mà ma sát: "Dùng sức thêm chút nữa cắn tôi là tôi bắn hết vào trong đấy. Là chỗ này sao... ướt đến mức có thể đi vào được rồi?"

Chử Ngọc lúc này đã phần nào hiểu được mức độ tồi tệ của người phía sau. Thanh thịt thô cứng kia đang không ngừng đỉnh vào cửa huyệt nhỏ hẹp mà cọ đẩy. Cô sợ đến mức sắc mặt trắng bệch, đột ngột buông lỏng miệng huyệt ra. Ngay lập tức, dương vật anh chợt ma sát mạnh lên nụ hoa nhỏ rồi ép xuống. Hai chân cô căng cứng, cô cắn môi bật ra một tiếng kêu khẽ, bị anh ấn chặt eo mà nặng nề đâm thêm vài cái nữa. Dòng tinh dịch ấm nóng thoáng chốc phun trào, bắn đầy lên khe hở mềm mại, ẩm ướt.

Bùi Tranh khẽ thở hổn hển một tiếng, duỗi tay ôm lấy cơ thể đã mềm nhũn của cô lại gần, ánh mắt không rời khỏi khung cảnh nơi hạ thân cô.

Khe hở vốn khép chặt nay đã bị ma sát đến mở tung ra, hai cánh môi hồng nhạt trông thật đáng thương, dính đầy thứ dịch trắng đục nhớp nháp. Anh nhìn chằm chằm vào đó một lúc lâu, cổ họng lại cảm thấy có chút khô khát. Anh muốn cúi xuống liếm láp thêm chút nữa, nhưng cơ thể Chử Ngọc e rằng không chịu nổi. Chỉ cần liếm thêm vài cái, cô sẽ lại bắt đầu run rẩy, nếu còn tiếp tục giày vò, trái tim yếu ớt của cô có lẽ thật sự không chống đỡ được. Đầu lưỡi Bùi Tranh khẽ liếm môi, ánh mắt từ từ dời lên phần thân trên của cô.

Chử Ngọc đã chống tay ôm chăn ngồi dậy. Cô thở hổn hển một hơi thật sâu, và ngay khoảnh khắc Bùi Tranh ngẩng đầu lên, một bàn tay không chút do dự tát thẳng vào mặt anh. Ánh lệ vẫn còn long lanh trong đáy mắt, nhưng cô đã cố nén lại. Cái tát không quá mạnh nhưng tiếng vang lại giòn giã vang lên trong căn phòng yên tĩnh. Má Bùi Tranh bị đánh lệch đi một bên, nhưng đầu mũi anh lại ngửi thấy mùi sữa tắm hương nho thoang thoảng còn vương trên ngón tay cô.

Anh nhướng mày, quay đầu lại nhìn thẳng vào gương mặt Chử Ngọc, khóe môi khẽ nhếch lên.

"Hả giận chưa?"

"Chưa hả giận thì tát thêm cái nữa."

Bùi Tranh dứt khoát nghiêng nốt bên má còn lại về phía cô.

"Cậu tát một cái, tôi liền bắn thêm một lần," anh giơ tay, nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của cô, khóe môi cong lên thành một nụ cười nguy hiểm, "Bắn hết vào bên trong cậu."

Chử Ngọc khẽ hít vào một hơi lạnh. Người trước mặt này, không nghi ngờ gì nữa, chính là kẻ vô sỉ nhất, xấu xa nhất, đáng ghét nhất mà cô từng gặp trong đời. Khuôn mặt anh tuấn của Bùi Tranh trước giờ vẫn ít khi biểu lộ cảm xúc, nhưng giờ đây khóe môi lại cong lên đầy vẻ thách thức, giữa hai hàng lông mày còn ẩn chứa vài phần bực bội vì ham muốn chưa được thỏa mãn trọn vẹn. Đến cả sức lực tát anh của cô cũng yếu ớt như vậy, bắt nạt cô chưa đầy vài phút đã không chịu nổi, không biết ở trường có gã con trai nào khác dám nhòm ngó cô không.

"Nhìn đi."

Bùi Tranh đứng dậy, cúi xuống kéo cô vào lòng. Cơ thể trần trụi của Chử Ngọc ngửa ra sau, ngồi lọt thỏm vào giữa hai chân anh, nơi mềm mại giữa chân cô lại một lần nữa chạm vào dương vật vẫn còn đang cương cứng, dữ tợn. Mọi động tác giãy giụa của cô đều bị cánh tay anh dễ dàng đè lại. Đầu Bùi Tranh cọ cọ vào má cô, ép cô phải cúi đầu nhìn xuống. Tay phải anh bao lấy dương vật đã trướng lên đến tím bầm, lòng bàn tay vẫn còn dính thứ chất lỏng ẩm ướt của cô, bắt đầu tuốt lộng từ trên xuống dưới.

Cảm xúc của Chử Ngọc hiếm khi nào dao động mạnh, nhưng cảnh tượng trần trụi trước mắt vẫn khiến mặt cô đỏ bừng lên vì xấu hổ và kích thích. Cô chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng này. Một thứ thô cứng, căng phồng như vậy lại bị những ngón tay thon dài của anh bao trọn lấy. Anh vừa tuốt lộng vừa áp sát vào môi cô, không cho phép cô rời mắt đi nơi khác: "Ưm... không mềm bằng phía dưới của cậu."

Sau lưng cô là lồng ngực rắn chắc của anh, hai chân bị anh tách ra, cọ xát vào dương vật đang không ngừng chuyển động. Chử Ngọc đôi khi cảm thấy cuộc đời thật bất công, và cảm giác đó giờ đây càng thêm mãnh liệt. Rõ ràng cùng là bạn bè đồng trang lứa, tại sao Bùi Tranh lại có thể cao lớn và khỏe mạnh đến vậy. Cánh tay cơ bắp của anh đè nặng lên người cô, còn huyệt động ẩm ướt của cô lại đang phải chạm vào thứ hung khí cực đại trong lòng bàn tay anh. Cô nhắm nghiền mắt lại, cắn răng véo mạnh vào cánh tay anh một cái. Tiếng rên khẽ bên tai bỗng nhiên căng thẳng.

"Mở mắt ra."

Tay trái Bùi Tranh nhấc cằm cô gái trong lòng lên, trong khi tay phải vẫn không ngừng tuốt lộng dương vật giữa hai chân. Trước mắt rõ ràng là một hồ nước mềm mại, mời gọi, vậy mà liếm cũng không được liếm, cọ cũng không cho cọ. Anh thở hắt ra một hơi nặng nề, hôn lên cằm cô, giọng nói trầm khàn: "Chử Ngọc, để tôi chà thêm lát nữa, hả?"

Chử Ngọc nhìn dương vật đang rỉ ra chất dịch trắng đục trong lòng bàn tay anh, cô hít một hơi thật sâu, rồi bất ngờ giơ cánh tay lên, dùng hết sức bình sinh đẩy mạnh về phía sau: "Cậu cút đi."


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

GIÓ LÙA MƯA BAY - CHƯƠNG 1

GLMB - CHƯƠNG 3