GLMB - CHƯƠNG 41
Hai tay Bùi Tranh chống xuống hai bên người cô, tiếng cười của anh có chút nặng nề, khàn đặc.
Anh không nói thêm lời nào, chỉ chuyên tâm dùng dương vật của mình mà chà xát huyệt động của cô gái. Nơi giữa chân Chử Ngọc vốn đã bị anh liếm đến ướt sũng, bây giờ lại bị thứ cương cứng kia chống vào ma sát, chỉ hai ba lượt đã không kìm được mà rỉ ra thêm nhiều nước non. Cô cắn chặt răng, cố nhẫn nhịn cơn khoái cảm tê dại đang cuộn trào, trên trán đã lấm tấm những giọt mồ hôi mịn. Tư thế của Bùi Tranh đầy vẻ thong dong, một tay anh vươn ra siết chặt lấy eo cô, tay kia tiện thể nhét chiếc gối ôm xuống dưới hông, đẩy nơi ấy của cô nhô cao hơn.
Dương vật của anh dán chặt vào âm vật mềm mại, nặng nề ma sát, nghiền ngẫm. Chử Ngọc bật ra tiếng rên rỉ khe khẽ, hai tay bấu chặt lấy lưng ghế sô pha, người vô thức đẩy lùi về phía sau như muốn né tránh, nhưng dương vật hung hãn của anh vẫn cứ lì lợm đặt trên huyệt cô, chỉ vừa rút ra một chút rồi lại ngay lập tức lấp kín, "Bang" một tiếng, cố tình đập thẳng vào âm vật vốn đang vô cùng nhạy cảm. Hốc mắt Chử Ngọc nóng ran, một cảm giác xót xa dâng lên, hạ thân cô đột nhiên phun ra một dòng dịch lỏng ấm nóng, tưới ướt đẫm cả thân gậy thô cứng của anh.
Yết hầu Bùi Tranh trượt lên xuống một cách khó khăn, bàn tay đang nắm bên hông cô đột nhiên siết chặt hơn. Khe hở hồng non mềm mại bị dương vật anh không ngừng ma sát đến mức như sắp vỡ đê mất kiểm soát, dịch lỏng từng dòng trào ra ngoài, lại bị cọ xát tạo thành thứ chất nhờn sệt sệt màu trắng đục, ướt sũng dính bết vào nhau. Trước mắt Chử Ngọc như trắng xóa đi một mảng, cơn khoái cảm kịch liệt đến tột độ khiến cô không nhịn được mà phải đưa tay nắm chặt lấy người đàn ông trước mặt mình. Bùi Tranh nhẹ nhàng nâng mặt cô lên, dương vật dưới thân anh vẫn dán chặt vào huyệt động đang run rẩy không ngừng của cô, sâu nặng miết lên trên, giọng điệu của anh cũng vì thế mà chậm đi rất nhiều, nhuốm đầy dục vọng: "Bé ngoan, nói đi, có phải muốn tôi cắm vào không?"
Quy đầu cương cứng lại một lần nữa nghiền mạnh lên âm vật rồi ấn xuống, không ngừng vỗ về, nghiền nát, khuấy đảo. Ngón tay run rẩy của Chử Ngọc bấu chặt lấy cánh tay anh, tiếng rên rỉ thoát ra khỏi bờ môi hé mở đã không còn giấu được sự sung sướng xen lẫn đau đớn khó có thể nhẫn nhịn: "Sẽ đau lắm..."
Dương vật của anh căng trướng đến mức như sắp nổ tung đến nơi, anh nghiêng đầu, hơi thở nóng rực phả nhẹ lên vành tai nhạy cảm của cô, giọng nói trầm thấp khàn đặc: "Sẽ không đau đâu, Chử Ngọc. Tôi hơi căng thẳng, phối hợp một chút, cùng nhau sướng, được không?"
Giọng anh lúc này nghe cũng chẳng khá khẩm hơn cô là bao, dương vật tím xanh cương cứng dưới thân anh đã trướng lên đến cực đại, khó nhịn mà không ngừng cọ xát vào huyệt động mềm mại ướt át của cô. Chử Ngọc cảm giác như mình sắp bị ngọn lửa dục vọng này thiêu đốt và nuốt chửng đến nơi, nhưng trong cơn mơ màng, cô vẫn mơ hồ ý thức được rằng đây có lẽ là một cái bẫy ngọt ngào mà nguy hiểm, cô khẽ nâng hàng mi nặng trĩu nhìn thẳng vào gương mặt anh tuấn của anh: "Phối hợp thế nào?"
“Tách chân ra.” Bùi Tranh ra lệnh, giọng trầm khàn, rồi anh ôm lấy eo cô, dương vật cũng nhân cơ hội mà chậm rãi trượt đến ngay cửa huyệt ướt át, “Bé ngoan, như vậy là phối hợp.”
Chử Ngọc ngây người ra một giây, rồi như một phản xạ vô điều kiện, một chân của cô liền vắt lên vai anh. Nửa người trên cường tráng của Bùi Tranh đã rịn đầy mồ hôi, đôi mắt vốn luôn mang vẻ lạnh lùng, thờ ơ của anh giờ phút này đã bị dục vọng dày đặc, đen tối lấp đầy, sâu không thấy đáy. Một cảm giác nguy hiểm đặc thù, không thể gọi tên bất chợt ập đến, Chử Ngọc hoảng hốt vội vàng giơ tay lên, giọng nói cũng trở nên gấp gáp, đứt quãng: “Bùi Tranh, tôi…… Tôi không……”
Âm cuối cùng trong lời nói của cô còn chưa kịp thốt ra đã bị anh chặn lại nơi đầu môi bằng một nụ hôn sâu, mang theo sự chiếm đoạt mãnh liệt.
Bùi Tranh cúi đầu ngấu nghiến hôn lên đôi môi mềm mại của cô, ngay sau đó, anh khẽ nâng người, đem dương vật đã nóng bỏng như một thanh sắt nung đặt ngay trước cửa huyệt rồi từ từ, nhưng đầy quyết đoán, đẩy vào bên trong. Chử Ngọc theo phản xạ căng cứng cả người, động tác lắc đầu của cô dường như bị kẹt lại giữa chừng. Dương vật thô cứng, to lớn mạnh mẽ đỉnh mở cửa huyệt ướt át trơn tuột, theo động tác nâng người rồi cắm sâu vào bên trong của anh mà đột ngột mở ra, như muốn xé rách huyệt động vốn mềm mại và chật hẹp của cô. Chử Ngọc trừng lớn đôi mắt, hơi thở của cô cũng trở nên run rẩy, hổn hển. Bùi Tranh tiến vào quả thực tương đối khó khăn, nhưng anh cố ý làm vậy, sợ cô sẽ cảm thấy đau đớn không chịu nổi, nên từng động tác đẩy vào đều vô cùng chậm rãi, như đang thăm dò.
Cơn đau rất nhỏ ban đầu cùng cảm giác xa lạ chưa từng trải qua khiến Chử Ngọc bất giác nảy sinh ý định chạy trốn, cô hoảng loạn ngẩng đầu, cố gắng rút mắt cá chân của mình ra nhưng lại bị anh dùng một tay giữ chặt lấy. Bùi Tranh nâng mắt cá chân thon thả của cô đặt lên hình xăm hầm hố trên vai mình, rồi anh thẳng tấm lưng cường tráng, đem dương vật đang bị kẹt cứng ở cửa huyệt mạnh mẽ hướng vào trong đưa tới, đột ngột phá khai huyệt động mềm mại mà cắm phập vào thật sâu. Chử Ngọc không nén nổi mà kêu thảm lên một tiếng, cổ họng cô bật ra một tiếng rên rỉ ngắn ngủi nhưng đầy đau đớn, cảm giác bị căng đầy đến cực hạn như muốn xé toạc cô ra lan tỏa vô hạn ở hạ thân.
Bùi Tranh khẽ thở hổn hển một hơi nặng nề, anh gần như đã bị cô siết chặt đến mức muốn bắn ra ngay lập tức. Anh vội dừng lại, cố gắng kiềm chế, rồi lại cúi người hôn lên đôi môi đang sưng mọng của cô: “Bé ngoan, thả lỏng chút đi. Tôi cũng lần đầu, để tôi vào, được không?”
Bùi Tranh, con người này, miệng lưỡi luôn dẻo quẹo như vậy, mỗi lần cũng đều bảo sẽ làm chậm một chút thôi, nhưng kết quả thì lần nào cũng như hận không thể đem cô nuốt chửng vào trong bụng. Chử Ngọc cũng bị anh làm cho kẹt cứng đến mức khó chịu không nói nên lời, cô chỉ có thể nhẹ nhàng thở dốc, liếc mắt nhìn xuống dương vật khổng lồ của anh, nơi mà vẫn còn hơn nửa cây chưa thể vào hết được dưới thân mình, sắc mặt cô chợt biến đổi hẳn đi: “Bùi Tranh, vào không được!”
Bên trong cô quả thực hút rất lợi hại, những thớ thịt mềm mại non nớt đang siết chặt lấy phần quy đầu to lớn của anh, tham lam mút vào không ngừng. Bùi Tranh khẽ thở hổn hển thêm một tiếng nữa, ngón tay anh vẫn không ngừng xoa nắn nơi âm vật nhạy cảm của cô, đồng thời tiếp tục hướng về phía trước mà đưa đẩy mạnh mẽ hơn. Lần này thì anh không nói thêm bất cứ lời nào nữa, ngay trong khoảnh khắc cô bật ra tiếng rên rỉ vì khoái cảm đang dâng trào, anh đột ngột dùng sức nâng eo rồi hướng vào bên trong mà hung hăng đánh tới. Dương vật to lớn của anh mạnh mẽ đẩy bật lớp thịt huyệt mềm mại, toàn bộ thân gậy rắn chắc, nóng hổi hoàn toàn nhét vào sâu trong huyệt động, làm người cô căng đầy đến mức tưởng như sắp nứt ra. Chử Ngọc theo phản xạ ngửa đầu ra sau, một tay vội đưa lên che miệng mình để ngăn lại tiếng hét chói tai đang chực chờ bật ra. Thanh thịt thô cứng, khổng lồ giờ đây đã được nhét trọn vẹn vào trong huyệt đạo của cô, hoàn toàn đâm đến tận nơi sâu nhất, chạm vào điểm nhạy cảm nhất. Hơi thở cô trở nên dồn dập, gấp gáp, cánh tay yếu ớt cố gắng đẩy vào lồng ngực săn chắc của anh như muốn trốn sang một bên: “Đừng cắm nữa, Bùi Tranh…… sâu quá, đừng vào……”
Miếng thịt tươi ngon đầu tiên đã ăn được vào đến tận miệng, nào còn có lý do gì để mà buông tay cơ chứ?
Bùi Tranh cúi đầu nhìn về phía gương mặt xinh đẹp đang đẫm lệ của Chử Ngọc, dương vật dữ tợn của anh vẫn đang kiêu hãnh đâm ở nơi sâu nhất, anh chậm rãi thăm dò, thúc sâu vào thêm một phân nữa, rồi lại thong thả rút ra gần hết. Anh cố gắng kìm nén sự thôi thúc muốn hành động điên cuồng, một tay bóp chặt lấy vòng eo thon nhỏ của cô, trầm trọng hướng vào bên trong mà va chạm, đâm rút, một mặt anh vẫn không ngừng hôn lên môi cô, một mặt lại nhẹ nhàng chậm chạp mà cắm lộng: "Đau không? Như vậy sướng chứ?"
Những nơi bị dương vật nóng bỏng của anh nghiền ép qua bắt đầu sinh ra những cảm giác khoái cảm nhè nhẹ nhưng vô cùng kỳ quái, Chử Ngọc cắn chặt môi đến mức muốn bật máu, nước mắt đã không kìm được mà rơi xuống lã chã trên gò má. Bùi Tranh cúi đầu, dịu dàng hôn lên những giọt nước mắt nóng hổi của cô, tay anh vẫn ấn chặt eo cô xuống, từ từ nhưng vô cùng chắc chắn mà đâm vào trong sâu hơn. Bụng nhỏ vốn phẳng lặng của Chử Ngọc giờ đây đã bị đầu khấc to lớn của anh làm cho nổi lên một hình dạng rõ rệt đến mức xấu hổ, anh khẽ giọng an ủi, nhưng tốc độ ở dưới thân lại dần dần nhanh hơn một cách có chủ đích, dương vật của anh lại hướng về phía trước mà hung hăng đâm thêm hai cái nữa, mạnh mẽ chạm đến tận cùng tử cung.
Chử Ngọc run rẩy lắc đầu, giọng cô lạc đi vì khoái cảm và đau đớn: "Rút ra đi, Bùi Tranh, quá sâu —— ưm —— a ——"
“Bé ngoan, cậu hút chặt quá, chậc!” Anh lại cúi thấp người xuống, bò đến sát bên tai cô, giọng khản đặc đi vì dục tình không thể che giấu, mồ hôi từ eo bụng cường tráng của anh không ngừng lăn dài, nhỏ giọt xuống người cô, “Tôi sắp không chịu nổi rồi! Cho tôi đâm mạnh hơn chút nữa, được không?”
lỗi web rùi ạ
Trả lờiXóa