GLMB - CHƯƠNG 42
Chử Ngọc cảm giác mình như một tấm lưới bị người ta mạnh mẽ nghiền ép đến biến dạng. Cảm giác xa lạ mà kỳ dị cứ từng đợt từng đợt truyền đến từ hạ thân, Bùi Tranh duỗi tay vớt lấy thân thể mềm nhũn của cô, nhưng động tác tiến vào lại chậm rãi đến khác thường. Dương vật bị huyệt động mềm mại nuốt vào từng chút một, bạch dịch theo đó mà trào ép ra ngoài, chảy dọc theo những đường gân xanh nổi cộm trên thân gậy. Cô khẽ rên lên một tiếng, như muốn ra hiệu cho anh đừng nhanh hơn nữa. Sự nhẫn nại của Bùi Tranh gần như đã đến cực hạn, bàn tay anh nâng gương mặt cô lên, khẽ véo nhẹ, rồi dương vật bỗng nhiên đâm mạnh vào huyệt động ướt át, trơn tuột.
Chử Ngọc khẽ "hừ" một tiếng đau đớn, ngón tay bấu chặt lấy cánh tay anh đến mức run rẩy. Bùi Tranh dùng hông mạnh mẽ đâm sâu vào bên trong, bị những thớ thịt mềm mại mà khít khao của cô mút lấy đến mức sắp phát điên. Anh cúi đầu hôn lên khóe môi cô, một tay ấn chặt xuống bàn tay đang cố gắng giãy giụa của cô, rồi dùng eo mà hung hăng đâm tới: "Bé ngoan, kẹp chặt nữa vào, tôi đâm thêm chút nữa."
“Đừng ——”
Chử Ngọc lắc đầu nguầy nguậy, nước mắt đã lưng tròng trong hốc mắt, lồng ngực cũng vì thế mà hơi hơi phập phồng. Bùi Tranh cụp mắt nhìn xuống, thấy những vệt sáng lấp lánh như bụi vàng li ti trên người cô, anh khẽ rên lên một tiếng trầm đục, rồi nắm lấy bắp đùi cô, bắt đầu không nói một lời mà điên cuồng thúc mạnh. Huyệt hoa yếu ớt bị dương vật dữ tợn đỉnh mở toang, nghiền ép những nếp gấp mẫn cảm, áp sát vào nơi sâu nhất. Chử Ngọc kinh hoảng đến thất thố mà ôm chặt lấy cổ anh, chỉ thiếu điều há miệng ra cắn mạnh lên người anh: “Bùi Tranh, nhẹ một chút, nhẹ một chút thôi, ưm…… A……”
Nơi huyệt động non mềm hồng hào bị dương vật dữ tợn cắm ngập, chỉ một tấc nữa là đỉnh đến tận cổ tử cung. Bụng dưới của Chử Ngọc hơi nhói lên một cảm giác căng tức, ngón tay cô theo phản xạ lần xuống che lấy bụng mình, nước mắt và những sợi tóc bết dính quyện vào nhau. Khoái cảm kịch liệt đến mức quá sức chịu đựng làm cả người cô run rẩy không ngừng, trước mắt trắng xóa một mảng đến mức gần như muốn không nhìn rõ cảnh vật xung quanh. Bùi Tranh để ý thấy nhịp tim trên đồng hồ của cô biến đổi bất thường, động tác của anh bỗng nhiên chậm lại, quy đầu thô cứng, to lớn chỉ còn đỉnh ở ngay cổ tử cung mà ma sát, cắm vào, rồi lại rút ra một chút rồi lại đâm vào, cứ thế lởn vởn nghiền ép trong huyệt đạo.
Chử Ngọc làm sao mà chịu nổi sự tra tấn này, những ngón tay đang véo trên vai anh bỗng nhiên bấu chặt hơn, giọng nói cũng bị anh đâm cho thành những tiếng khóc nức nở vụn vặt: “Bùi Tranh, tha cho tôi đi, sâu quá, tôi chịu hết nổi rồi!”
“Cái bướm nhỏ của cậu vẫn cứ mút lấy, chắc là không cần thật không?” Bùi Tranh thần sắc vẫn như thường, giọng điệu lạnh lùng nhưng lại nói ra những lời trêu chọc đầy khinh bạc, “Ngọc Ngọc, kẹp chặt cặc tôi thế kia mà còn dám nói không cần à?”
Anh bất ngờ nâng bổng vòng eo của cô lên, khiến cô phải ngồi hẳn vào giữa hai chân anh. Huyệt động ướt át trơn tuột bởi vì sự thay đổi động tác này mà đem nguyên cây dương vật khổng lồ của anh hoàn toàn nuốt trọn vào bên trong, Chử Ngọc không kìm được mà ngửa đầu kêu thảm lên một tiếng, rồi vội vàng che miệng lại, lắc đầu nhìn về phía gương mặt anh: “Bùi Tranh, cậu hứa không vào trong mà, rút ra đi —— ha…… Ưm……”
Bùi Tranh ấn chặt lấy vòng eo của cô, nâng mông cô lên rồi bắt đầu hướng về phía trước mà đâm mạnh. Nơi âm phụ non mềm hồng hào ở chính giữa giờ đây đang bị cắm ngập bởi một cây dương vật bột phát căng trướng, giống như một cái mô-tơ không ngừng nghỉ, chống vào huyệt động mềm mại mà thật mạnh mẽ thọc vào rút ra. Chử Ngọc phải há miệng thở dốc từng hơi khó nhọc, cả người như không còn sức lực mà đổ rạp xuống, bám chặt lấy vai anh. Cô một mặt vẫn không ngừng lắc đầu, một mặt lại cố gắng hướng về phía trước để trốn chạy, nhưng ngay sau đó đã bị anh ấn chặt xuống dương vật, lưỡi thịt nóng bỏng từ cửa huyệt thẳng tắp cắm ngập vào, chỉ vài nhịp đã đảo đến tận nơi sâu nhất. Anh vẫn trước sau chú ý đến nhịp thở của Chử Ngọc, nhưng giờ đây lại bỗng nhiên dừng lại, anh khẽ đẩy người cô ra, rồi chậm lại tốc độ thọc vào rút ra của mình.
Cô khẽ rên lên một tiếng trầm thấp, bị quy đầu nóng bỏng, cương cứng của anh ma sát vào thành huyệt, bụng dưới cũng bị đâm đến mức phình lên một chút. Hơi thở của Bùi Tranh trở nên thô nặng, một tay anh vẫn đè nặng vòng eo cô, không ngừng hướng về phía trước mà thúc mạnh, rồi anh nghiêng đầu hôn lên đôi môi mềm mại của cô. Thân thể Chử Ngọc bởi vì nụ hôn mềm mại bất ngờ này mà hơi thả lỏng ra một chút, Bùi Tranh ngay lập tức nắm chặt lấy thời cơ, đầu lưỡi anh khéo léo cạy mở đôi môi cô, cùng lúc đó, dương vật dưới thân lại bỗng nhiên hướng về phía trước mà đâm mạnh vào. Thanh thịt nóng bỏng cắm ngập vào cổ tử cung, sâu nặng mà đảo qua đảo lại hai lượt, rồi anh ấn cô nằm bò hẳn lên lồng ngực mình, bắt đầu nâng hông mà mãnh liệt đâm mạnh.
Kích cỡ dương vật hoàn toàn không cân xứng cùng với sự chênh lệch về tinh lực làm cho Chử Ngọc không kìm được mà bật ra một tiếng thét ngắn chói tai.
Cô vội vàng che miệng lại, cánh tay theo phản xạ che ở trước ngực, khẽ hít vào từng hơi khí lạnh, bị anh nắm chặt lấy chân mà cắm vào tận bên trong rồi khuấy đảo. Bùi Tranh một tay xoa bóp lấy bờ mông căng tròn của cô, một tay cúi người xuống mà mạnh mẽ cắm làm, đỉnh vào huyệt thịt non mềm mà điên cuồng đâm rút hơn mười mấy lượt, rồi dòng tinh dịch đặc sệt, nóng bỏng của anh cứ thế mà tất cả tưới thẳng vào trong huyệt động ướt át, trơn tuột của cô. Hai chân Chử Ngọc không kìm được mà run lên bần bật, cô theo bản năng mà cắn mạnh một phát lên cánh tay anh.
Bùi Tranh “a” lên một tiếng đau đớn, dương vật vừa mới bắn xong lại bị huyệt động của cô nuốt lấy rồi siết chặt, anh không nhịn được mà lại một lần nữa nâng hông hướng về phía cô mà đâm mạnh tới. Dịch tinh trắng đục theo động tác thọc vào rút ra của anh mà chảy tràn ra ngoài, Chử Ngọc phải há miệng thở dốc từng hơi, chiếc đồng hồ trên tay cô bắt đầu kêu lên những tiếng “tít tít” rung động liên hồi. Bùi Tranh bỗng nhiên dừng hẳn động tác lại, quy đầu của anh đang bị cô xoắn lấy mút vào như có vô số cái miệng nhỏ đang không ngừng liếm mút. Anh cố gắng nhẫn nhịn dục vọng muốn điên cuồng cắm tiếp mà dừng lại, rồi ôm cô vào trong lồng ngực mình: “Không làm nữa. Chử Ngọc, cái bướm nhỏ của cậu vẫn mút lấy kìa. Hừm—”
Anh khẽ rên lên một tiếng trầm đục vì khoái cảm còn sót lại, rồi ôm cô dựa hẳn vào lưng ghế sô pha.
Hai người dưới thân vẫn còn đang dính chặt lấy nhau, dương vật của anh vẫn còn đang cắm ngập trong một mảnh hỗn độn giữa hai chân cô. Chử Ngọc khẽ “hừ hừ” vài tiếng rồi nhắm nghiền mắt lại, cô muốn cho anh một cái tát nhưng bàn tay giơ lên lại không còn chút sức lực nào, đành phải cúi đầu gục vào vai anh mà khẽ khàng hít thở. Bùi Tranh vẫn còn cắm ở bên trong, giờ phút này bởi vì động tác của cô mà bị siết chặt đến mức sắp muốn phun ra thêm một lần nữa. Anh khẽ nhéo lấy mông thịt của cô, rồi ngước mắt lên, ngón tay chạm nhẹ vào đuôi mắt đang ửng đỏ của cô: “Bướm nhỏ mềm thế này, cắm kiểu gì cũng sướng, lại còn mút không ngừng. Bé ngoan, tôi chỉ muốn cắm cho cậu phun nước không ngừng thôi.”
Chử Ngọc vừa xấu hổ vừa tức giận không thôi, cô ôm lấy cổ anh rồi hung hăng mà cấu mạnh một cái, nhưng thân thể lại mềm nhũn như một cụm bông mà gục hẳn vào vai anh.
Chất lỏng ấm nóng theo khe hở giữa hai chân cô chảy xuống, rồi lại bị đảo ngược trở về.
Cô cắn chặt môi, nước mắt lã chã rơi xuống vai anh: “Cậu bắn hết vào trong rồi, lỡ có thai thì sao!”
“Không có đâu, Chử Ngọc,” Giọng Bùi Tranh bỗng nhiên trở nên càng rõ ràng hơn,, “Tôi uống thuốc rồi, không để cậu có thai được.”
Giọng anh khựng lại một chút, rồi anh giơ tay nâng lấy cằm Chử Ngọc: “Lần sau làm thì phải dùng bao.”
“Lúc cắm thì đeo bao,” Giọng anh trầm thấp hơn một chút nữa, rồi anh tiến sát đến bên tai cô, thì thầm, “Bé ngoan, đến lúc muốn bắn, tôi sẽ tháo bao ra, bắn hết vào cái bướm nhỏ của cậu.
Nhận xét
Đăng nhận xét