Bài đăng

GLMB - CHƯƠNG 49

  Chử Ngọc lắc đầu như cái trống bỏi, xoay người đẩy tay hắn ra: “Không có.” Chử Ngọc ngày thường cảm xúc ít khi dao động lớn, biểu hiện như vậy quả thực là đem hai chữ "chột dạ" viết thẳng lên mặt. Bùi Tranh cũng không vội vàng đuổi theo, cứ đi theo sau cô, đủng đỉnh mà bước. Đèn đỏ ở ngã tư phía trước lại một lần nữa sáng lên, Chử Ngọc đứng trên bậc thềm, siết chặt quai đeo cặp sách, mắt cứ nhìn chằm chằm vào mũi giày của mình. “Đi qua cửa hàng thú cưng của Tranh trước đã,” Bùi Tranh ôm lấy vai cô, “Chử Ngọc, người khác nói xấu tôi thì tôi không thèm để ý, nhưng nếu là cậu nói thì tôi sẽ có chút đau lòng đấy.” Chử Ngọc mím môi, mới không thèm tin lời hắn nói. Mười câu Bùi Tranh nói ra thì chỉ có hai câu là có thể tin được, mà hai câu đó thì cũng thường xuyên bị pha trộn thêm nước lã. Cô bị hắn nắm tay kéo rẽ trái, đi chưa đầy 50 mét đã thấy cửa hàng thú cưng đang mở cửa. Nhân viên cửa hàng đang dọn dẹp đám lông mèo và lông chó rụng ở cửa, thấy Bùi Tranh đi tới, vội vàng vươ...

GLMB - CHƯƠNG 48

  “Chử Ngọc, tôi hối hận cái ngày hôm đó ở trong xe đã nói cho hắn biết cậu đang ở trên phố đi bộ.” Giọng Hàn Nhạn Thời nhẹ đi rất nhiều, ánh mắt xa xăm nhìn về phía Bùi Tranh đang ở trên sân bóng. Chử Ngọc khẽ nhíu mày, vừa định nói gì đó, thì Sử Hiểu Nam và Bảo Văn đã từ một phía khác của khán đài đi tới. Hàn Nhạn Thời tự giác lui ra, nhường vị trí lại cho ba cô gái: “Các cậu nói chuyện đi, tôi đi lấy thêm mấy chai nước.” Sử Hiểu Nam vừa mới đánh bóng chuyền xong, thở không ra hơi mà dùng tay quạt lấy quạt để. Bình giữ nhiệt của Chử Ngọc đựng nước táo đỏ hồng sâm, Sử Hiểu Nam liếc nhìn vào trong ly một cái, rồi lại đánh giá khuôn mặt Chử Ngọc: “Chử Ngọc, tớ cảm thấy gần đây sắc mặt cậu tốt hơn hẳn ấy, lần này đến kỳ hình như cậu cũng không bị đau dữ dội như trước nữa.” Chử Ngọc gần đây ăn ngon uống tốt, cũng không bị cảm lạnh, cho nên lần này đến kỳ đúng là không bị hành hạ khổ sở như trước nữa. Sức khỏe của cô không tốt, mỗi lần đến kỳ thường xuyên đau đến mức muốn nôn mửa, thậm...

GLMB - CHƯƠNG 47

  Chử Ngọc vì đến kỳ kinh nguyệt nên cảm thấy không được thoải mái lắm, ngày hôm sau lúc dậy cũng bị muộn một chút, kết quả là cả cô và Bùi Tranh đều đến lớp trễ khoảng mười phút. Hôm nay trong lớp lại vắng đi mấy bạn nữa, những bạn học đã được xác nhận tuyển thẳng có rất nhiều người xin nghỉ không đến lớp. Chử Ngọc vừa bước vào phòng học, đã cảm nhận được rõ ràng có vài ánh mắt đang hướng về phía cô và Bùi Tranh. Những ánh mắt đó lại rất nhanh chóng dời đi, nhưng kèm theo đó là một tràng những tiếng xì xào bàn tán đầy quỷ dị. Cô vừa đặt cặp sách xuống, Sử Hiểu Nam đã lập tức quay đầu lại nhìn. Cô bạn liếc mắt nhìn Bùi Tranh đang ngồi ở phía bên kia, rồi nghiêm túc hạ giọng nói nhỏ: “Chử Ngọc, cậu nghe nói chuyện của Triệu Tư Văn chưa?” Lại nghe thấy cái tên này, Chử Ngọc không khỏi nhíu mày. Cô lấy quyển vở bài tập toán ra đặt lên bàn, giọng nói có chút chần chừ vài giây: “Sao vậy?” “Hôm nay thím của Triệu Tư Văn đến làm thủ tục thôi học cho nó đấy, bọn tớ đều nhìn thấy Triệu Tư V...

GLMB - CHƯƠNG 46

  Đầu dây bên kia cúp máy. Bùi Tranh quăng chiếc di động xuống, xoay người ôm Chử Ngọc vào lòng. Mùi sữa tắm thoang thoảng, thanh đạm dễ ngửi, hắn cúi đầu vùi mặt vào cổ cô, một bàn tay rất tự nhiên luồn vào bên trong vạt áo rộng thùng thình. Chử Ngọc lắc lắc đầu, bầu ngực trắng nõn bên trong đã bị bàn tay hắn nắm lấy rồi xoa nắn. Cô cố gắng kéo tay hắn ra, dùng đỉnh đầu đẩy cằm hắn ra: “Không làm.” “Sờ một lát cũng không được à,” Bùi Tranh cười một tiếng, “Tưởng được liếm vú cậu.” Chử Ngọc vội bịt tai xoay người đi, quả nhiên, một tay khác của Bùi Tranh đã chuẩn bị sờ xuống dưới. Hắn ngựa quen đường cũ mà lần từ bụng dưới của cô xuống đến mép quần lót, rồi dán sát vào da thịt cô mà mò mẫm. Buổi sáng bụng dưới Chử Ngọc có chút nhói đau, cô ý thức được điều gì đó, lập tức nắm chặt lấy tay hắn. Giây tiếp theo, một luồng nhiệt ấm nóng bỗng nhiên từ hạ thể trào ra. Chử Ngọc đột ngột ngồi bật dậy, vươn tay gạt phắt tay hắn ra, một tay tốc chăn lên. Bùi Tranh bật đèn đầu giường, Chử Ngọc...

GLMB - CHƯƠNG 45

  Chử Ngọc rụt cổ lại: “Hôm nay tôi quên mất.” Bùi Tranh thở dài, dang tay ôm cô vào lòng. Chử Ngọc vào phòng để lại một mảnh giấy cho bà nội, rồi thu dọn đồ đạc theo Bùi Tranh về nhà anh. Hai ngày nay, sau khi tan học về, cô đúng là thỉnh thoảng thấy vài gương mặt lạ lẫm xuất hiện trong tòa nhà, nhưng khu này vốn dĩ dân cư qua lại đông đúc, nên cô cũng không đặc biệt để tâm. Cửa vừa mở ra, Nhạc Hỉ đã từ trong phòng khách lao tới. Chử Ngọc ngồi xổm xuống vuốt ve con chó, mới xoa được hai cái đã cùng nó chạy tót vào phòng khách. Bùi Tranh liếc nhìn vào phòng khách một cái, rồi đi thay một bộ đồ mặc ở nhà. Trong tủ lạnh còn hai miếng bít tết nguyên bản, hắn đi vào bếp, thuần thục nổi lửa nấu nướng. Chử Ngọc thích ăn thịt bò và tôm, chỉ tiếc là tủ lạnh chỉ còn tôm đông lạnh mua từ hôm qua. Hắn xử lý qua loa đám tôm cho sạch sẽ, chiên xong bít tết lại làm thêm một món tôm hấp dầu tỏi. Lúc đầu Chử Ngọc còn không để ý xem hắn đang làm gì, mãi cho đến khi ngửi thấy mùi thơm nức mũi của th...

GLMB - CHƯƠNG 44

  Màn đêm buông xuống, người đàn ông trên sô pha đứng dậy, quăng chiếc ipad lên bàn. Bùi Tranh vừa đưa Chử Ngọc về nhà xong liền đến thẳng công ty, chỉ tiếc là Bùi Đình, anh trai hắn, đang mở họp. Cuộc họp kéo dài lê thê đến tận sáu giờ đồng hồ, hắn vừa mới cầm ly nước lên, người ngoài cửa đã đẩy cửa bước vào. Bùi Đình vận bộ tây trang phẳng phiu, ngay giây đầu tiên bước vào phòng đã phóng một cái nhìn lạnh lùng về phía đứa em trai của mình. Bùi Tranh ngược lại chỉ mỉm cười, đẩy chiếc ipad về phía anh ta, giọng điệu không một chút do dự: “Australia, bán đảo Mornington. Chị Mộ Miểu đang làm việc ở một vườn nho, thỉnh thoảng còn kiêm luôn chân chạy việc ở một nhà nghỉ ven biển. Rời xa anh rồi, ngày tháng của chị ấy coi bộ tốt đẹp ra phết. Anh à, lúc trước anh đối xử với chị ấy tệ đến mức nào vậy?” Bùi Đình không thèm đáp lại, chỉ lướt xem những tấm ảnh trên ipad, hắn ta nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trong ảnh rất lâu. Bùi Tranh thấy sắc mặt anh trai mình khẽ giãn ra một chút, sau đ...