GLMB - CHƯƠNG 49
Chử Ngọc lắc đầu như cái trống bỏi, xoay người đẩy tay hắn ra: “Không có.” Chử Ngọc ngày thường cảm xúc ít khi dao động lớn, biểu hiện như vậy quả thực là đem hai chữ "chột dạ" viết thẳng lên mặt. Bùi Tranh cũng không vội vàng đuổi theo, cứ đi theo sau cô, đủng đỉnh mà bước. Đèn đỏ ở ngã tư phía trước lại một lần nữa sáng lên, Chử Ngọc đứng trên bậc thềm, siết chặt quai đeo cặp sách, mắt cứ nhìn chằm chằm vào mũi giày của mình. “Đi qua cửa hàng thú cưng của Tranh trước đã,” Bùi Tranh ôm lấy vai cô, “Chử Ngọc, người khác nói xấu tôi thì tôi không thèm để ý, nhưng nếu là cậu nói thì tôi sẽ có chút đau lòng đấy.” Chử Ngọc mím môi, mới không thèm tin lời hắn nói. Mười câu Bùi Tranh nói ra thì chỉ có hai câu là có thể tin được, mà hai câu đó thì cũng thường xuyên bị pha trộn thêm nước lã. Cô bị hắn nắm tay kéo rẽ trái, đi chưa đầy 50 mét đã thấy cửa hàng thú cưng đang mở cửa. Nhân viên cửa hàng đang dọn dẹp đám lông mèo và lông chó rụng ở cửa, thấy Bùi Tranh đi tới, vội vàng vươ...